Siêu Quậy Trường SS (Super Star)
lên lớp, có một cậu bạn trai đưa cho nó tờ giấy có ghi dòng chữ “anh đợi em ở phòng y tế, anh có chuyện muốn nói”. chủ nhân bức thư là hắn. nó tự nhiên thấy vui, có khi nào anh ấy sẽ xin lỗi mình, nó đi một ình đến phòng y tế. trong lúc nó đi thì:
- anh à, anh có biết em yêu anh lắm ko – Anna nói với hắn
- tôi xin lỗi, tôi có bạn gái rồi – hắn hờ hững trả lời
- em ko biết, làm bạn trai em nha – Anna tiếp tục tỏ vẻ mặt đáng thương (đáng ghét thì có)
- ko, tôi…….- hắn chưa kịp nói hết câu thì Anna đã túm cổ áo hắn, kéo xuống và hôn. ngay lúc ấy, nó tới, nhìn thấy và khóc, nó ko nói gì cả, chỉ chạy đi. hắn nhìn thấy nó chạy như vậy, vội đuổi theo còn nhỏ Anna ngồi lại, cười nham hiểm. nó cứ chạy, chạy mãi, nó đau, nó hận kẻ đã bóp nát trái tim nó. nó chạy thẳng một mạch về nhà, đóng cửa phòng mặc cho hắn đập cửa kêu gào ầm ĩ. nó khóc mệt, khóc chán chê rồi ngủ thiếp đi. chiều, ba bà bạn nó về đến nhà, thấy hắn ngồi gục đầu trước cửa phòng thì bắt tụi hắn (trừ hắn đang nằm) mang đi, còn mình thì vào phòng nó. thấy nó đau, Sandy cũng đau theo, còn Mindy ko nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn nó. Candy đã khóc từ lúc nào, cô nhớ đến cái tát của Key, nhớ đến tình cảm mình dành cho anh nhiều thế nào. còn tụi hắn, mệt mỏi, đau khổ, ko ai nói với ai câu nào. tất cả chỉ là sự im lặng bao trùm. còn đâu ngôi nhà đã từng vang vọng khắp tiếng cười đùa thỏa thích. còn đâu niềm vui, niềm hạnh phúc tràn ngập……………
sáng hôm sau, bắt gặp hắn ở chân cầu thang, nó ko kìm đc
lại lao vào phòng khóc nức nở. Sandy dỗ mãi ko đc, Mindy thì đang bận nấu ăn với Tiểu Quỷ cũng phải lao lên, Candy đã ngồi sẵn trong phòng nó từ hôm qua rồi. 3 cô cứ an ủi nó mãi mà không đc. nó khóc, khóc mãi và trong tiếng khóc nghẹn ngào, cả 3 người nghe đc một câu nói của nó:
- hức……….hức………..xin mấy………bà………….hức…….để cho…tôi khóc lần……….này nữa……….thôi – xong nó lại khóc tiếp, Sandy thở dài nhìn nó, cô cũng ko kìm đc nước mắt khi nhớ đến Kin. cô cứ tưởng mình chọn đúng người. nhưng tất cả chỉ là do cô tưởng tượng ra thôi. khóc chán chê, nó đi rửa mặt và cả ba bà bạn của nó ngỡ ngàng, khuôn mặt nó lúc này lạnh như băng và ánh mắt màu xanh dương tuyệt đẹp tỏa ra hàn khí chết người. bước xuống dưới nhà, tụi hắn cũng ngỡ ngàng, Tiểu Quỷ chẳng có vẻ gì ngạc nhiên, chỉ nhếch mép nhìn hắn có ý bảo rằng :” tất cả là tại anh đó”. đang định ngồi xuống ghế, Kin nắm tay nó hỏi:
- ê nhóc sao vậy, mặt đáng sợ quá – nó ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt xanh dương của mình nhìn thẳng vào đôi mắt nâu đen của Kin làm anh bất giác rùng mình, buông tay nó ra trở về chỗ ngồi. suốt bữa ăn, không khí im lặng đến đáng sợ bao trùm. Kan vẫn đầu đủ tinh thần nhất, khẽ liếc cô em gái song sinh của mình.
- Windy à – Kan lên tiếng, phá vỡ ko khí im lặng. nó lại ngước mắt lên nhìn, nhưng đôi mắt xanh dương đã dịu đi, ko giống khi nó nhìn tụi hắn. đôi mắt bây giờ của nó ấm áp lắm!
- em không sao chứ – Kan tiếp tục hỏi. nó chưa kịp trả lời thì Su đã chen vào
- anh nghĩ sao
- chắc là……… – Kan ấp úng trả lời thì nó buông đũa xuống bàn, đi ra ngoài vườn (hum nay tụi nó đc nghỉ nhá, chủ nhật mà). ba bà bạn nó và Mike thấy thế liền ra theo ko thèm nhìn tụi hắn lấy một cái. Kevin cứ ngồi thừ ra, nhớ đến cái đẩy mình dành cho Mindy bất giác tự giận mình ghê lắm. đúng lúc ấy, chuông cửa reo, Bu nhanh chân ra mở cửa. một lúc sau, tiếng của Bu vang vang:
- mấy cô cút đi, ở đây ko hoan nghênh mấy cô – tất cả chạy ra, ngoài cửa chính là 4 nhỏ đang đứng đó, thấy tụi hắn chạy ra lập tức rơi nước mắt
- sao em nặng lời với chị vậy – Anna
- híc………..anh Kin à………. – nhỏ Bela kéo dài giọng, nũng nịu với Kin
- biến – nó từ vườn đi ra, lạnh lùng buông một câu
- tại sao – Ruby đáp lại thách thức
- đừng để tôi nói lần thứ hai – nó nhìn thẳng 4 nhỏ đó, đôi mắt màu xanh dương như lưỡi dao đâm vào người mấy nhỏ kia. 4 nhỏ đó sợ hãi nhưng ngay lập tức chạy đến bám lấy tay tụi hắn. nhưng chưa bám đc thì Tiểu quỷ đã chắn đường, Su liền nhìn thẳng vào người mấy nhỏ và thật bất ngờ, đôi mắt của Su cũng mang một màu xanh dương chết chóc giống như của nó. 4 nhỏ đó bất giác lùi bước, nhỏ Lei nói:
- nhưng đây là nhà mấy anh ý, mấy anh ý có quyền cho tôi vào
- xin lỗi nhưng đây là nhà chúng tôi – Sandy nói giọng cương quyết
- thế là thế nào, anh đã hứa hôm nay đưa em đi chơi mà – Ruby nói với Key. Candy đau lòng, nhìn Key như muốn tìm lời giải thích
- đợi anh một chút – Key ko suy nghĩ mà chạy vội lên gác thay quần áo
- còn mấy anh thì sao – Bela hỏi 3 người tụi hắn
- uk, đợi anh tẹo – 3 người nói xong cũng chạy lên gác thay quần áo. một lúc sau cả 4 tụi hắn đã xuống và chuẩn bị đi cùng 4 nhỏ kia. nó đứng đó, ko nói gì, ko phản ứng gì trong khi Sandy, Mindy và Candy đã úp mặt vào tay mà khóc. nó lạnh băng như thể hắn không phải bạn trai của nó vậy, nó khẽ mấp máy ở môi khi hắn đứng gần nó:
- là do anh tự chọn trước, đừng trách tôi không nể tình – xong nó quay bước bỏ vào nhà. Tiểu Quỷ tức giận, ấm ức đi sang nhà Thunder chơi. hắn không hiểu câu nói của nó nhưng lại bị Anna kéo đi
đang đưa mấy nhỏ đi chơi, hắn nhận đc điện thoại nói phải về nhà gấp. tụi hắn vừa chia tay mấy nhỏ xong thì Anna rút điện thoại ra gọi cho ai đó;
- thực hiện kế hoạch rồi hả
-……………………..
- thám thính sao, hơi khó đó
-……………………..
- đc, nếu thành công thì các anh ấy phải là của chúng tôi
-………………………
- ok, tôi sẽ cố, nhưng ông nhớ giữ lời – nói chuyện với người kia xong, mấy nhỏ thì thầm với nhau rồi cười ranh ma. tụi hắn về đến nhà vôi trở xuống hầm ngay lập tức, Tim sau khi thấy đã đông đủ thì lên tiếng:
- ông ta bắt đầu rồi
- đúng, ông ta đã thực hiện kế hoạch – Ley trầm ngâm nói
- vậy thì chúng ta cũng phải bắt đầu thôi – Mun
- kế hoạch thì em đã có, chỉ cần mọi người thực hiện y như thế thôi – nó ngửa đầu ra sau ghế
- và còn điều này nữa……….-Sandy nói lấp lửng
- phải nhớ kĩ tuyệt đối………- Mindy tiếp
- là không bao giờ…………..- Candy
- được tiết lộ RA NGOÀI – nó nhấn mạnh từ “ra ngoài” làm tất cả mọi người sởn tóc gáy
- đc, em cứ nói kế hoạch và phân công ọi người đi – Emma
- kế hoạch như thế này, ‘#%$*’#%$’*$ – nó sau khi bàn bạc và phân công nhiệm vụ cho từng người thì mới rút điện thoại ra gọi cho ông Koshinami
- alo, papa à, papa cho người làm ngay cho con những vũ khí như con đã nói nhé
- ……………….
- vâng, 2 ngày nữa, con và mọi người sẽ đến lấy
-……………….
- con chào papa – nói chuyện với ông Koshinami xong, nó lại gọi cho 9 người cha nuôi còn lại để đặt nào là thiết bị định vị, điện thoại riêng, áo chống đạn,………………..khi mọi người đã ra về hết, chỉ còn tụi nó dưới phòng, Sandy hỏi nó:
- vậy mấy nhỏ đó thì sao
- đúng đó, chẳng lẽ cứ để như vậy – Mindy sốt sắng hỏi
- ko sao đâu, cứ để như vậy đi, mấy nhỏ đó chỉ là một phần của kế hoạch thôi – nó mỉm cười, nụ cười của ác quỷ.
trên cánh đồng bồ công anh, có 2 người 1 trai 1 gái đang đứng đối diện, người con gái mặt vô cùng buồn, còn người con trai thì lạnh lùng vô cảm
- tại sao anh lại từ chối em – người con gái bật khóc
- xin lỗi nhưng tôi ko có một chút tình cảm gì với cô cả – người con trai vẫn lạnh lùng như ko
- anh nói dối đúng ko, đừng nói dối em mà – người con gái khuỵu xuống, tay bám chặt lấy áo của người con trai
- tôi ko thích con gái đeo bám, cho nên đừng để tôi khó xử – nói rồi người con trai đi thẳng, để lại người con gái khóc nức nở, tay bấu chặt lấy những bông bồ công anh dưới đất, miệng luôn nói:
- Kan, đừng như vậy mà, em thích anh lắm Kan ơi – đó chính là Mike và người con trai kia ko ai khác là Kan. và mặc cho Mike ngồi đó, Kan bước đi, ko một chút xao lòng, ko một chút dao động trước người con gái đẹp ngây thơ như thiên thần kia đang đau lòng ở đằng sau. cậu vẫn bước, và khuất bóng sau những bông bồ công anh đang rung rinh trong gió.
hôm sau đi học, tụi nó chẳng thèm để ý đến mấy nhỏ đang bám chặt lấy cánh tay của tụi hắn mà ung dung vào lớp. nó lạnh lùng nhìn nhỏ Anna bằng đôi mắt xanh dương đáng sợ của mình làm Anna bất giác chột da, lo sợ về thân phận mình sẽ bị bại lộ. nhưng nó chỉ nhìn một lúc rồi quay sang nói chuyện với Sandy.